Quà tặng cuộc sống: Hoa hồng tặng mẹ
Trong mỗi chúng ta ai cũng có một người mẹ để nhớ để thương, mẹ trao cho con trái tim hi vọng, ru đời con lớn từng ngày. Con lớn đi tìm chân trời rộng mở tìm cho mình một cuộc sống nơi phồn hoa, mong rằng đồng tiền kia con kiếm ra có thể trả hiếu cho mẹ, chăm sóc mẹ lúc tuổi già. Nhưng có mấy ai biết rằng mẹ của chúng ta đang héo mòn ở quê nhà chờ mong con về bên mẹ. Hãy yêu mẹ khi mẹ vẫn còn biết đừng chờ tới khi mẹ ra đi mới ghi lên bia đá, đó là chia ly và nước mắt, dù chỉ còn một chút hãy nói đi khi mẹ vẫn còn. | Xem tiếp |
Quà tặng cuộc sống: Sức mạnh của niềm tin
Chúng ta phải luôn có niềm tin vào cuộc sống niềm tin vào mọi người xung quanh và niềm tin vào chính bản thân. Chính niềm tin sẽ tiếp cho các bạn sức mạnh để thành công. Không ai có thể thay đổi được cuộc sống của các bạn ngoại trừ các bạn.
Mời các bạn xem đoạn phim sau. | Xem tiếp |
Một đồng tiền vàng
Ngày xưa, có hai vợ chồng giàu có nọ sinh được một người con trai. Vì quá đỗi yêu thương con nên bà mẹ hầu như cả ngày chẳng để cậu ta đụng đến việc gì, dần dần cậu con trai trở nên lười ơi là lười, đến nỗi một đồng xu cũng không kiếm nổi.
Người cha dồn toàn bộ tinh lực để nuôi đứa con trưởng thành, đến lúc tuổi đã cao, sức đã yếu mà nhìn lại thấy đứa con trai vẫn chứng nào tật nấy, chẳng chịu sửa đổi, lo lắng làm lụng gì hết thì lấy làm buồn bã vô cùng. | Xem tiếp |
Chuyện cổ tích: Bà Nữ Oa vá trời
Một câu chuyện thần thoại bằng tranh vẽ nói về sự tạo dựng và cứu độ con người dành cho trẻ em ở mọi lứa tuổi.
Câu chuyện thần thoại ‘Bà Nữ Oa vá trời’ đã xảy ra trong một thời thật xa xưa. Vị nữ thần đẹp đẽ và từ bi Nữ Oa đã đến đất đông phương này. Sự đi đến nơi này của Bà khiến cho tất cả cây cối và thú vật nơi thế giới con người được tràn đày sức sống. | Xem tiếp |
Cửa hàng bánh ngọt
Cửa hàng bánh ngọt Bondineau đông nghịt người, chúng tôi phải xếp hàng. Đây là cửa hàng bán bánh baba, một loại bánh ngọt tẩm rượu rum ngon nhất vùng, Vì vậy, mỗi khi tan lễ, mọi người đều đổ xô đến mua, ai cũng phải đứng sát vào nhau để không bị mất lượt. Khi đến lượt chúng tôi thì bánh baba cũng không còn nữa. - Các cậu bé này đều là con của anh ư? - Cô bán hàng hỏi ba tôi trong khi cả lũ xô đẩy nhau để được gí mũi vào cửa kính của quầy bánh. Ba tôi trả lời khô khốc: - Ồ, đây chỉ là hàng mẫu thôi, những đứa khác đang ở nhà rồi. | Xem tiếp |
Đình công
Tôi nhớ có lần chúng tôi nhổ bọt từ trên tầng mười một xuống trúng người qua đường, mà người bị nạn lại chính là bác Le Bihan. Bác ta nhăn nhó nhìn chiếc mũ cứ ngỡ bị chim ị bậy. Hôm đó, đúng là ngày bão táp. Bố tôi gầm lên: - Không thể như thế được! Đi vào phòng ngay! Từ nay các con không được trượt patanh, cũng không có món tráng miệng cho đến khi có lệnh mới! Nhân dịp này Jean-A lại bày thêm một trò mới. Tôi thấy kế hoạch của hắn rất mạo hiểm, nhưng hắn rất bảo thủ nên đừng hòng mà cãi lại được hắn. | Xem tiếp |
Ước mơ được nuôi chó
Ước mơ của tôi là có một con chó. Một con chó săn như con Dagobert trong Câu lạc bộ năm người. Con chó đó là của riêng tôi. Nó sẽ nhe nanh khi Jean-A dám ra lệnh cho nó. Để chuẩn bị cho ngày đó, tôi đã mua một quyển sách có tên là: Hướng dẫn chăm sóc chó. Trong cuốn sách này, người ta giới thiệu tất cả các loài chó, các loại thức ăn dành cho chúng là gì, các loại thuốc tắm chống rận, các loại vắc xin và cách vệ sinh cho nó.
| Xem tiếp |
Lễ giáng sinh trên đỉnh vàng
Đỉnh Grande Aiguille là một ngọn núi nằm choán hết cả khu làng. Để đi đến đó phải dùng cáp treo. Ba tôi cố gắng hết sức xin giảm giá nhưng vì để quên thẻ giảm giá ở nhà nên ba đành phải trả đầy đủ tiền vé. Nhân viên bán vé chấm đầu ngón tay vào miếng bọt biển thấm nước, hỏi: - Một chiều hay khứ hồi? - Một chiều thôi. - Ba tôi cười hóm hỉnh. - Chúng tôi tính sẽ xây một ngôi nhà bằng tuyết ở trên đó và ngủ qua đêm ở đó luôn. | Xem tiếp |
Giới thiệu về gia đình nhà Jean
Câu chuyện diễn ra vào một buổi tối năm 1967, ngay trước lễ Giáng sinh. Lúc đó, ba tôi đi làm vẫn chưa về. Cả sáu mẹ con đang quây quần trong bếp chuẩn bị bữa tối. Mẹ nói: - Các con, mẹ muốn cho các con biết một tin rất quan trọng! | Xem tiếp |
Nhóc Nicolas: Ngày khai giảng
MẸ BẢO NGÀY MAI chúng tôi sẽ đi mua một vài thứ để chuẩn bị cho lễ khai giảng. - Vài thứ gì? bố hỏi. - Nhiều thứ, mẹ đáp. Này nhé: một cái cặp mới, một hộp bút, và một đôi giày. - Lại một đôi giày nữa ư? bố kêu lên. Không thể tin được! Cứ như nó ăn giày vậy! - Không, nó chỉ ăn xúp để chóng lên thôi, mẹ nói. Và khi cu cậu lớn lên, thì chân cũng to lên theo.
| Xem tiếp |
|
|