Hotline: 024.62511017

024.62511081

  Trang chủ   Sản phẩm   Phần mềm Dành cho nhà trường   Phần mềm Hỗ trợ học tập   Kho phần mềm   Liên hệ   Đăng nhập | Đăng ký

Tìm kiếm

School@net
 
Xem bài viết theo các chủ đề hiện có
  • Hoạt động của công ty (726 bài viết)
  • Hỗ trợ khách hàng (498 bài viết)
  • Thông tin tuyển dụng (57 bài viết)
  • Thông tin khuyến mại (80 bài viết)
  • Sản phẩm mới (216 bài viết)
  • Dành cho Giáo viên (549 bài viết)
  • Lập trình Scratch (3 bài viết)
  • Mô hình & Giải pháp (156 bài viết)
  • IQB và mô hình Ngân hàng đề kiểm tra (127 bài viết)
  • TKB và bài toán xếp Thời khóa biểu (242 bài viết)
  • Học tiếng Việt (183 bài viết)
  • Download - Archive- Update (289 bài viết)
  • Các Website hữu ích (70 bài viết)
  • Cùng học (92 bài viết)
  • Learning Math: Tin học hỗ trợ học Toán trong nhà trường (78 bài viết)
  • School@net 15 năm (154 bài viết)
  • Mỗi ngày một phần mềm (7 bài viết)
  • Dành cho cha mẹ học sinh (124 bài viết)
  • Khám phá phần mềm (122 bài viết)
  • GeoMath: Giải pháp hỗ trợ học dạy môn Toán trong trường phổ thông (36 bài viết)
  • Phần mềm cho em (13 bài viết)
  • ĐỐ VUI - THƯ GIÃN (363 bài viết)
  • Các vấn đề giáo dục (1210 bài viết)
  • Bài học trực tuyến (1037 bài viết)
  • Hoàng Sa - Trường Sa (17 bài viết)
  • Vui học đường (275 bài viết)
  • Tin học và Toán học (220 bài viết)
  • Truyện cổ tích - Truyện thiếu nhi (180 bài viết)
  • Việt Nam - 4000 năm lịch sử (97 bài viết)
  • Xem toàn bộ bài viết (8223 bài viết)
  •  
    Đăng nhập/Đăng ký
    Bí danh
    Mật khẩu
    Mã kiểm traMã kiểm tra
    Lặp lại mã kiểm tra
    Ghi nhớ
     
    Quên mật khẩu | Đăng ký mới
     
    Thành viên có mặt
    Khách: 4
    Thành viên: 0
    Tổng cộng: 4
     
    Số người truy cập
    Hiện đã có 89535337 lượt người đến thăm trang Web của chúng tôi.

    Tam @ Quốc (tiếp)

    Ngày gửi bài: 14/09/2010
    Số lượt đọc: 2351

    Tam @ quốc (Kì 4) - Làm một người được yêu mến (Cua4)

    - Làm một người được yêu mến.

    Mới học được một tuần, Lưu Bị bị mời lên phòng giám hiệu vì đánh nhau. Vừa hay thầy Lư

    Thực đi qua. Thầy nhìn Lưu Bị một cái rồi hỏi thầy giám hiệu:


    - Nó làm sao vậy?


    Thầy giám hiệu nói:


    - Bạn cùng phòng báo cáo nó rất thích gây gổ. Nhập học có mấy hôm đã đánh nhau ba trận. Anh xem cái tướng mạo kia, tóc tai với lông mi cứ dựng ngược lên!


    Thầy Lư Thực nói:


    - Tôi biết cậu sinh viên này, để nó cho tôi!


    Thế là Lưu Bị theo thầy Lư Thực tới văn phòng. Thầy Lư Thực bảo Lưu Bị ngồi, đưa cho ly trà. Lòng Lưu Bị lúc đó nóng như chiếc ly.


    - Nói xem, đã xảy ra chuyện gì?- Thầy Lư Thực hỏi.


    Lưu Bị trả lời uất ức:


    - Chúng nó không coi em ra gì, cứ cố ý trêu tức.


    - Vì sao bạn lại trêu em?


    - Thầy Lư Thực hỏi tiếp.


    Lưu Bị gãi đầu đáp:


    - Chúng nói gọi em là đồ nhà quê. Mà phòng em bảy đứa thì cả bảy là nhà quê, cớ sao chúng nó còn trêu em?


    Thầy Lư Thực đã hiểu chuyện gì xảy ra. Thầy nhìn Lưu Bị bằng ánh mắt chân thành, nói:


    - Nếu em không ngại, tôi sẽ kể một câu chuyện. Sau khi Lưu Bị đồng ý, thầy Lư Thực bắt đầu kể câu chuyện về một con chó. Đó là một con chó hoang vô tình lạc vào phòng tập của một trường đào tạo người mẫu. Những tấm gương quanh phòng tạo nên vô số bóng con chó. Thấy một lũ chó đột nhiên xuất hiện, con chó giật mình lùi lại, nhe răng ra sủa ông ổng. Đàn chó trong gương cũng lùi lại, cũng nhe răng ra sủa ông ổng. Khắp phòng vang lên tiếng chó sủa. Con chó kinh hoàng lao vào trận chiến, lăn lộn, cắn, đớp… Nó nhảy chồm chồm trong phòng, mỗi lúc một điên cuồng… tới khi người mệt lử và bất tỉnh.


    Lưu Bị kinh ngạc hỏi:


    - Thầy bảo em là con chó hoang?


    - Vậy anh nói sao? - Thầy Lư Thực hỏi lại.


    Lưu Bị nói:


    - Tính em đúng là hơi khó gần. Song, bạn cùng phòng can hệ gì tới bóng con chó trong gương?

    Thầy Lư Thực đáp:


    - Em chưa hiểu sao? Trong mắt em, bạn cùng phòng chính là bóng con chó trong gương. Hãy nhớ, nếu ta đối tốt với người, người sẽ đối tốt với ta. Nếu ta khinh khi người, người sẽ "nhe răng". Em nói bạn không coi em ra gì, vậy em coi họ thế nào? Lư Bị im thin thít.


    - Em muốn làm một người được yêu mến, đúng không? Đánh lộn có thành người được yêu mến không? Không thể. - Thầy Lư Thực cười cười, nói: - Tôi có một bí quyết, chỉ cần em tin theo, ba tháng sau em sẽ thành một người được yêu mến. Về phòng, Lưu Bị lập tức chép ngay "Bí quyết được yêu mến" trên trang đầu sổ tay:


    Thứ nhất: Hàng ngày tập cười trước gương.

    Thứ hai: Gặp bạn là chào thân mật.

    Thứ ba: Giúp người với động cơ tốt đẹp.

    Thứ tư: Không phải thánh, có ai không lầm lỗi? Vậy nên đối đãi với người bằng lòng khoan dung, thông cảm.

    Thứ năm: Coi lấy thiện – tín đãi người là triết lý sống.


    Lưu Bị nghe lời thầy Lư Thực và thành thực làm theo. Chẳng lâu sau, cậu thành người được bạn bè quý mến nhất, người có duyên nhất, người khiêm tốn và khoan hoà nhất. Trong "Tam quốc chí", Trần Thọ đánh giá: "Tiên chúa (Lưu Bị) là người khoan dung, đôn hậu, thực có cốt cách của Cao tổ (Lưu Bang) cùng tinh thần của bậc anh hùng".


    Ý tứ Trần Thọ cho Lưu Bị là bậc anh hùng trong giới công thương nhờ lòng khoan hoà, đãi người chân thành. Trong những ngày khởi nghiệp gian nan về sau, dù gặp bao khó khăn, dù chịu bao lênh đênh vất vưởng, Lưu Bị vẫn có người tài nguyện theo bên mình. Nổi tiếng nhất trong những người nguyện đồng cam cộng khổ với Lưu Bị là Quan Vũ là Trương Phi, họ kết nghĩa: "Tuy không sinh cùng năm cùng tháng nhưng nguyện chết cùng ngày"


    Tôi nhận thấy cùng là người Việt Nam cả, lớn lên trong những môi trường giống nhau, cùng được giáo dục theo những quyển sách giống nhau nhưng lại ứng xử khác nhau trong những môi trường làm việc khác nhau. Các bạn cứ bảo làm việc trong môi trường nước ngoài là chuyên nghiệp hơn, thực ra không hẳn. Cũng là người Việt mình cả, nhưng từ cách đi đứng nói năng, cách trò chuyện với mọi người, rồi đến điệu bộ, ánh mắt, cử chỉ đều toát lên vẻ thân thiện, dễ gần. Thế sao, toi đến nhiều công ty trong nước lại thấy người ta mặt lạnh lùng ,nhìn ngó, chỉ trỏ, như thể tôi là một người ngoài hành tinh vậy. Tại công ty nước ngoài, người nước ngoài họ bảo mình phải thân thiện với người Việt mình thì mình gọi đấy là chuyên nghiệp. Còn ở các công ty trong nước, không ai nói với chúng ta điều này cả thì nhân viên cũng tùy tiện mà ứng xử theo cảm xúc thôi. Các cụ đã dạy rồi:

    Lời nói chẳng mất tiền mua

    Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau


    Nên nếu ngay từ bây giờ ta chú tâm lắng nghe người khác một cách chân thành, đối xử với họ theo cách mà ta mong muốn được người khác đối xử thì chắc chắn cuộc sống của chính ta sẽ luôn vui vẻ, hạnh phúc, và thành công. Chỉ là vài dòng suy nghĩ của bản thân, mong được chia sẻ từ các bạn.

    Schoolnet



     Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email


    Những bài viết khác:



    Lên đầu trang

     
    CÔNG TY CÔNG NGHỆ TIN HỌC NHÀ TRƯỜNG
     
    Phòng 804 - Nhà 17T1 - Khu Trung Hoà Nhân Chính - Quận Cầu Giấy - Hà Nội
    Phone: 024.62511017 - 024.62511081
    Email: kinhdoanh@schoolnet.vn


    Bản quyền thông tin trên trang điện tử này thuộc về công ty School@net
    Ghi rõ nguồn www.vnschool.net khi bạn phát hành lại thông tin từ website này
    Site xây dựng trên cơ sở hệ thống NukeViet - phát triển từ PHP-Nuke, lưu hành theo giấy phép của GNU/GPL.