Tại sao vậy? – Tại anh Ất có áo mà không biết giữ; lúc mặc thì lê-la giày-vò; lúc cởi ra thì bạ đâu quăng đấy. Trách sao áo không chóng rách được! Còn áo của anh Giáp thì vẫn nguyên lành, là vì khi nào mặc thì anh giữ-gìn sạch-sẽ, và khi nào cởi ra, thì anh chịu treo, chịu gấp cẩn-thận.
Các anh nên bắt-chước anh Giáp mà ăn mặc để cho khỏi tổn hại cha mẹ, và lại tập được cái tính tốt không đuểnh-đoàng (lài-xài).
Giải nghĩa. – Lương = có khi gọi là the, một thứ dệt bằng tơ và hay nhuộm thâm. – Sờn = sợi đã bợt ra, sắp rách. – Lê-la = bạ đâu cũng sà xuống, không giữ-gìn. – Đuểnh-đoàng = lười trễ, không giữ-gìn cẩn-thận.
Bài tập
Đặt câu. – Tìm những tiếng trong bài mà đặt vào những câu sau này: - Mặc áo mà… thì chóng rách. – Giữ-gìn quần áo là để khỏi…… cha mẹ. – Khi cởi thì nên..…lên hay là……lại.
Làm văn. – Trả lời những câu hỏi sau này: Mặc quần áo thì phải thế nào? – Tại sao mà quần áo hay rách? – Đuềnh-đoàng thì hay thiệt hại thế nào>
Ăn mặc phải giữ gìn cẩn thận
School@net (Theo Quốc-Văn Giáo-Khoa Thư)
|