Phía nam Tô gô là một dải đồng bằng hẹp đất thấp ven biển gồm rất nhiều đầm phá. Phía bắc là một vùng cao nguyên với độ cao từ 60 m đến 425 m. Trung tâm lãnh thổ là vùng đồi Chaone du Tô gô trải rộng theo hướng đông nam đến tây bắc. Phía bắc vùng đồi là một cao nguyên. Tô gô có số dân là 4.269.000 người trong đó phần lớn dân cư sống ở các ngôi làng nhỏ. Tô gô có 37 nhóm dân tộc trong đó ở phía nam chủ yếu là người nói tiếng Ewe (43%), ở phía bắc người Hamitic Kabre (27%). Thủ đô Lomo là thành phố lớn nhất với số dân là 500.000 người. Những thành phố khác là Sokodo (55.000), Kara (41.000) và Kpalimo (31.000). Lịch sử Phần lớn các dân tộc sống ở Tô gô là con cháu của những người di cư đến đây trong thế kỷ 18 và 19 trừ những người Ewe đến đây từ cno sông Niger trong khoảng thế kỷ 11 và 16. Trong thế kỷ 18 và 19, vùng đất này bị đe dọa bởi vương quốc Akwamu và Asante ở phía tây cùng với Dahomey ở phía đông. Tô gô là một phần của chợ nô lệ bên bờ biển mang tên Slave nơi diên ra các hoạt động buôn bán nô lệ của người Châu Âu. Thủ đô Lomo
School@net
|